cropped-intoWild-life-2-1.jpg
hugh-herr-rock-climbing-featured

Hugh Herr – Đam Mê Chinh Phục Không Bao Giờ Tắt

Đại Hưng

Đại Hưng

“Life is either a daring adventure or nothing.”

Trước khi Hugh Herr nổi tiếng khắp các diễn đàn y học hiện đại, bằng việc tạo ra các loại chi giả tiên tiến nhất, ít ai biết được, anh ấy từng là đứa trẻ ấp ủ giấc mơ trở thành nhà leo núi giỏi nhất thế giới.

Năm anh 8 tuổi, từng được Eric Adelson nhắc đến trên Tạp chí Boston trong bài viết “Cậu bé Hugh chinh phục bề mặt của Đền Mount cao 11,627 foot ở miền nam Alberta”. Sau đó, tình yêu với bộ môn leo ​​núi tự do (hoạt động leo núi không có thiết bị bảo hộ) ngày càng lớn hơn trong Herr, anh từng thử thách bản thân ở những cung đường khó nhằn, một trong số đó chưa từng có người trưởng thành nào chinh phục  được. Và ngay khi còn là một thiếu niên, Herr đã nuôi ước mơ  trở thành một trong những vận động viên leo núi tự do hàng đầu ở Bờ Đông, dẫn lời tạp chí Rock and Ice.

3acc37a57d294135474f46ce42cbec56-1200x730

Bước ngoặt

Vào tháng 1 năm 1982, khi đó Herr 17 tuổi và cùng bạn anh ấy, Jeff Batzer 20 tuổi, lên đường chinh phục ngọn núi Washington. Những tưởng đó là một hành trình tuyệt vời cùng thời tiết lý tưởng, đột nhiên sức gió thay đổi dữ dội với hơn 160km/h, nhiệt độ giảm đột ngột xuống còn -43 độ. Cả hai mất phương hướng và Herr suýt bị rơi xuống con sông cách đó không xa. Họ bị kẹt tại nơi mà Herr từng miêu tả lại với Jothy Rosenberg trong chương trình “Who Says I Can’t” là “rìa hoang dã của núi Washington”.

Anh kể lại: “Chúng tôi sống sót bằng cách xây dựng các hang tuyết và chỉ biết ôm nhau để giữ thân nhiệt không được xuống thấp”. Cuối cùng, cái lạnh cũng đã qua. Herr hồi tưởng lại những ký ức vẫn còn sinh động: “Khi bạn bị hạ thân nhiệt, bạn không thể suy nghĩ rõ ràng. Vì vậy, mặc dù chúng tôi ở tại đấy trong gần bốn ngày nhưng cứ ngỡ tất cả chỉ mới diễn ra vỏn vẹn trong 24 giờ”.

Trải nghiệm hạ thân nhiệt như vẫn còn ám ảnh anh: “Chúng tôi không còn di chuyển được nữa. Chúng tôi từ bỏ mọi hy vọng kể cả việc ôm nhau để giữ ấm. Chúng tôi từng có ý nghĩ rằng cái chết nên đến càng sớm thì càng tốt.”

Cuối cùng, họ được phát hiện bởi một chiếc xe trượt tuyết, và được đưa đến bệnh viện trong tối hôm đó. Nhiều tuần sau, Herr phải đối mặt với việc mất đi đôi chân do tê cóng dẫn đến hoại tử của mình. So với việc mất một phần cơ thể, thứ khiến Herr buồn hơn nữa đó là chứng kiến cái chết của một tình nguyện viên bị lạc trong trận tuyết lở khi đang tìm kiếm bọn anh. Herr nói: “Thông tin đó đến cùng với chấn thương của tôi, nó thật sự, thật sự rất khó để đối diện.”

Sự ám ảnh đó cũng chính là động lực thôi thúc anh tạo ra những sự khác biệt sau này.

"Mức 14"

Herr tỉnh dậy sau cuộc phẫu thuật dài và nhận ra bản thân nhẹ hơn 14 pound (hơn 6kg), giữa hai đầu gối anh là sự trống rỗng. Anh vẫn nhớ rõ, y tá đến và nói rằng, nhờ vào việc sử dụng chi giả, anh sẽ có thể đi lại một lần nữa. Nhưng anh tự nhắc bản thân mình, đó là đi chứ không phải leo núi.

Trong suốt đoạn thời gian ấy, anh đã thay các loại chi giả khác nhau, từ thạch cao thô sơ cho đến chất liệu acrylic. Nhưng bản thân Herr vẫn thấy tất cả như một trò đùa.

Bất chấp lệnh của bác sĩ, anh vẫn không từ bỏ thứ đam mê thôi thúc và quyết định một lần nữa, đi đến thử thách bản thân ở một ngọn núi địa phương.

Biến vách đá trở thành phòng thí nghiệm đầu tiên của mình, anh đục, đẽo các chi ngay tại đó, trong rừng và trên mặt đá. Anh nhận thấy cơ thể mình trở nên lạnh và đau hơn khi anh cố gắng leo lên nhưng chân thì không. Anh đã có thể di chuyển nhanh hơn và cao hơn trước, một phần là do việc cắt cụt chi đã giúp anh nhẹ hơn 14 pound. Ngay trên ngọn núi ngày đó, Herr đã có một bước nhảy vọt làm thay đổi cuộc đời mình và ngày nào đó có thể thay đổi cuộc đời của bạn: Tại sao tay chân giả không thể vượt trội hơn chân thật?

Herr nhận ra rằng không có lý do gì mà đôi chân mới của mình lại phải “bình thường” như đôi chân cũ. Anh có thể cắt bỏ một “gót chân” để giảm trọng lượng, tăng độ cứng ở những nơi hữu ích, thêm gai để leo băng hoặc làm cho bàn chân đủ hẹp để bắt vào các khe rãnh nhỏ.

Herr nói: “Các bạn leo núi của tôi luôn nhận xét tôi là người “can đảm”. Nhưng với tôi, đó là sự hạ thấp.”

Sau một năm, việc leo núi của Herr đã lên một bước tiến mới.

“Tôi bắt đầu leo ​​lên những bề mặt đá mà tôi thực sự không thể vươn tới trước đây bằng đôi chân sinh học,” anh nói trên Ascent.

Trở lại trường học

Herr luôn là một đứa trẻ vô cùng tò mò. Anh ấy có thể ngồi hàng giờ để nhìn chằm chằm vào khoảng không, hoàn toàn chìm sâu vào suy nghĩ của bản thân. Herr tự nhận mình là một đứa trẻ có năng lực tập trung bẩm sinh. Tuy nhiên, anh chưa bao giờ là học sinh ưu tú ở trường học.

Herr nói với REEL Entrepreneurs: “Mục tiêu của tôi trước khi xảy ra tai nạn là trở thành vận động viên leo núi giỏi nhất thế giới. Tôi không có hứng thú với việc học đại học”.

Sau thành công với chân tay leo núi nhân tạo của mình, Herr quyết định quay lại  theo học đại học, nơi đây, anh đăng ký các khóa học về toán và khoa học. Anh theo đuổi một sứ mệnh, biến công nghệ không còn là giải pháp cho bản thân mình mà cho tất cả mọi người.

Ở trường đại học, dựa vào năng khiếu bẩm sinh và tình yêu vật lý, anh đã bắt đầu làm việc với một chuyên gia chi giả ở địa phương. Họ cùng nỗ lực cải thiện cách lắp chi giả sao cho hoàn thiện nhất.

Herr tiếp tục lấy bằng Thạc sĩ kỹ thuật cơ khí từ MIT, bằng Tiến sĩ lý sinh tại Harvard, và sau đó trở lại MIT hoàn thành nghiên cứu sau Tiến sĩ.

Siêu Bionics

Hiện nay, Herr là giám đốc ngành cơ điện tử sinh học tại MIT, nơi anh đã thành lập Trung tâm Siêu Bionics, chuyên tập trung vào các bộ phận giả ở phần dưới cơ thể như đầu gối, mắt cá chân và hông.

“Sứ mệnh của trung tâm là đưa ứng dụng khoa học và nền tảng công nghệ vào việc sửa chữa cơ điện tử sinh học và tái tạo của con người, trong một loạt các khuyết tật về não và cơ thể”, Herr nói tại hội nghị TED gần đây nhất.

Tại hội nghị đó, lần đầu tiên, Herr giới thiệu công nghệ mô phỏng dáng chạy dưới sự điều khiển của hệ thần kinh, thông qua cặp chi giả BiOM. Các chi này có khả năng tương tác với cả cơ thể và môi trường xung quanh theo cách tự nhiên nhất.

Herr từ một chàng trai mang trong mình khao khát chinh phục những ngọn núi bằng tay không, nay đã tự tin đứng trước hội nghị TED trên đôi chân giả của mình và tuyên bố “Chúng tôi, những người không cần chấp nhận những hạn chế của bản thân, nhưng có thể vượt qua khiếm khuyết thông qua công nghệ.  Chúng tôi mong đặt nền tảng nâng cao những trải nghiệm vận động của con người và chúng tôi hy vọng, trong tương lai sẽ chấm dứt tình trạng khuyết tật.”

(*) Lượt dịch từ bài viết: The Tragic Story That Created A Bionics Superstar của BusinessInsider.

Chia sẻ bài viết:

Có thể bạn quan tâm

Bài viết tương tự

You cannot copy content of this page

Email is not Boring!

Đăng ký nhận những nội dung mới nhất về du lịch từ intoWild-Life mỗi thứ 6 hàng tuần. Những câu chuyện mới nhất, xu hướng mới và điều thú vị nhất về du lịch sẽ được gửi trực tiếp đến email của bạn. Bạn có thể “ngừng theo dõi” bất cứ lúc nào.

intoWild-Logo-02.png

Cảm ơn bạn đã đăng ký. intoWild sẽ cập nhật những nội dung mới nhất vào mỗi thứ 6 hàng tuần. Hãy giữ liên lạc và giờ bạn có thể tiếp tục trải nghiệm các nội dung khác trên blog.

Hoặc tìm kiếm các trải nghiệm mạo hiểm tại www.intoWild.travel