cropped-intoWild-life-2-1.jpg
RJRipper_BikeMagSelects-47-of-76

Gặp Gỡ Chàng Trai Nepal Đạp Xe Địa Hình Nhanh Nhất Châu Á

Tuấn Tú

Tuấn Tú

To travel is to live

Bằng chiếc “Franken-bike” mà Rajesh Magar tự chế tạo, anh đã bắt đầu những chặng đua đầu tiên của riêng mình. Giờ đây, anh đã trở thành một trong những vận động viên đua xe đạp địa hình hàng đầu châu Á, sẵn sàng tạo dựng tên tuổi trên đấu trường thế giới.

Nepal không hẳn nổi tiếng với những tay đua xe đạp leo núi. Nhưng ở một góc của dãy Himalaya, Rajesh Magar, 21 tuổi, đang từng bước dẫn đầu tạo dựng danh hiệu quốc gia ở môn thể thao hạng nặng này.

Với tài năng phi thường, năng lượng lan tỏa từ câu chuyện bản thân, anh đã trở thành Nhà thám hiểm của năm trên National Geographic 2018.

Joey Schusler, một nhà làm phim và người chơi bộ môn đạp xe địa hình đã đề cử Magar cho danh hiệu này nói: “Cậu ấy không chỉ là một người Nepal nhanh nhẹn. Cậu ấy thực sự là một chuyên gia tốc độ.” và “Tôi chưa bao giờ nghe hay thấy một câu chuyện như thế này trong suốt cuộc đời đạp xe địa hình của mình”.

LÊN DỐC

Mặc dù bố mẹ anh đến từ Solukhumbu – phần phía đông của Nepal, nơi có đỉnh Everest, nhưng anh và chị gái đều sinh ra và lớn lên ở ngoại ô Kathmandu. Giống như nhiều người Nepal khác, họ phải vật lộn với công việc tay chân để kiếm sống. Anh em Magar lớn lên nhờ sự nuôi nấng của người cha làm thợ hồ và người mẹ giúp việc.

Magar nói: “Tôi từng nhiều lần đòi mẹ mua một chiếc xe đạp. Bà luôn hứa rằng, tuy hiện tại chúng tôi không có tiền, nhưng bà sẽ mua cho tôi một cái ngay khi chúng tôi có điều kiện.”

Khi anh 10 tuổi, một nhà hảo tâm đã mở ra một bước ngoặc của cuộc đời anh. Người chủ của mẹ Magar, nhận thấy niềm yêu thích của anh và quyết định tặng một chiếc xe đạp BMX. Mặc dù không biết đi xe nhưng Magar đã lao vào luyện tập. Anh kể “Tôi luôn quên mất việc về nhà mỗi khi phóng đi trên chiếc xe đạp của mình.” 

Sau này, Magar mua lại chiếc đạp xe địa hình cứng từ một người bạn ở trường và say sưa xem các video trên YouTube của những người đi xe đạp nổi tiếng, anh bắt đầu nghĩ về kỹ thuật của vận động viên và cả thiết bị của họ — khung xe, đầu xe, đai ốc và bu lông. Anh ấy tự hỏi, làm như thế nào để cho chiếc xe đạp của mình trông giống một chiếc xe đạp địa hình chuyên thả dốc đúng nghĩa?

Ngay lúc đấy, đã có chút hoang dã len lỏi vào trong đam mê xe đạp đơn thuần của anh.

Magar nói: “Tâm trí tôi hoàn toàn điên cuồng với việc đạp xe địa hình.” Anh phác thảo các điểm cần sửa đổi, tìm phụ tùng thay thế và nói chuyện với người hàng xóm học cách hàn mọi thứ lại với nhau. Anh đã đổi một bộ máy xe mềm hơn, điều chỉnh góc đầu, thay đĩa xích… Kết quả, anh tạo thành một chiếc “Franken-bike.”

Đó là “con xe chiến” đầu tiên của Magar. Khi đó, anh 17 tuổi đã lái chiếc Franken-bike trong cuộc đua đầu tiên của mình – giải vô địch quốc gia Nepal 2013, anh đã đứng thứ sáu chung cuộc.

BIKE BROs

Ở Mỹ, đạp xe địa hình là thú tiêu khiển của người giàu (hoặc ít nhất là của tầng lớp thượng lưu). Ở Nepal, nơi mà sự phân tầng giai cấp rất rõ ràng và thu nhập bình quân thấp, thú vui này thậm chí còn nằm ngoài tầm với.

Ngay cả khi bỏ qua các loại chi phí khác, bản thân chiếc xe địa hình cũng đã là một gánh nặng khá lớn về tiền bạc. đạp xe địa hình ở Mỹ trung bình là 5.000 đô la. Ở Nepal, nơi mức lương tối thiểu là khoảng 92 đô la mỗi tháng, chiếc xe này tương đương với tiền lương tích góp khoảng 4 năm rưỡi.

Để mua bộ khung cho chiếc Franken-bike, Magar đã làm những công việc lặt vặt tiết kiệm từng 25 đô la. Năm năm sau, anh ấy thi đấu trên một chiếc xe trị giá 12.000 đô la. Để làm được điều này ngay cả khi anh đã phải dành một nỗ lực to lớn, quyết tâm làm việc không ngừng nghỉ vẫn cần một chút may mắn, đó là sự giúp sức của người anh em.

Năm 2014, Mandil Pradhan tình cờ gặp Magar đang tập luyện trên một con đường mòn bên ngoài Kathmandu vài ngày trước giải thi đấu quốc gia. Pradhan, một tay đua, nhà phân phối xe đạp và chủ sở hữu của công ty du lịch Himalayan Rides, đã rất ngạc nhiên trước tài năng của anh và quyết định cho anh mượn một chiếc xe đạp chất lượng cao để thi đấu. Khi Magar đứng ở vị trí thứ tư mặc dù chiếc xe đạp mới đang chạy bị đứt xích giữa chừng, Pradhan đã đề nghị mời anh về làm việc chung với mình.

“Mandil “dai” đã cho tôi một cơ hội vào đúng thời điểm, đều mà trước đây tôi chưa từng có,” Magar luôn muốn gọi Pradhan là “dai”, hay “Bros” để đánh dấu tình hữu nghị giữa hai người. Đầu tiên, anh làm việc ở vị trí thợ máy cho tour của Pradhan, sau đó là hướng dẫn viên du lịch, từ đây Magar đã có thể hỗ trợ bố mẹ và em gái của mình về mặt tài chính.

“Trong bốn năm qua, tôi đã học được rất nhiều từ Pradhan về cả kỹ thuật chạy địa hình, kỹ năng hướng dẫn và những bài học cuộc sống nói chung. Tôi có thể đến gặp anh ấy bất cứ khi nào tôi cần lời khuyên hoặc hỗ trợ và tôi biết anh ấy luôn ở đó vì tôi” Magar nói.

Khi được hỏi về thành công của mình, Magar nhanh chóng chia sẻ với lòng lòng biết ơn đến mọi người: cũng như Pradhan và Schusler, anh đã nhận được sự hỗ trợ từ các đồng nghiệp đạp xe địa hình Euan Wilson, Jared Connell và Chris Conroy.

Ra trường, có cho mình một công việc tốt, cưỡi những chiếc xe đạp hàng đầu, Magar — với sự cố vấn của Pradhan — đã có thể thu hút nhiều nhà tài trợ hơn. Năm ngoái, anh đã giành chức vô địch Quốc gia thứ ba liên tiếp. Anh cũng đã giành được những danh hiệu từ các cuộc đua thả dốc tốc độ ở Ấn Độ, Singapore, Thái Lan và Trung Quốc.

Pradhan nói: “Thật tuyệt khi nhìn thấy cậu ấy trưởng thành. Tôi cảm thấy rất tự hào vì đã là một phần trong sự nghiệp của cậu ấy ngay từ những ngày đầu tiên.”

THẢ DỐC

“Mọi thứ ở đây gần giống như tách biệt so với một thế giới” Schusler nói về bộ môn đạp xe địa hình Châu Á. Một số tay đua tuy rằng đang ở trên đỉnh cao sự nghiệp, nhưng không ai hoàn toàn tạo được tên tuổi trong cuộc thi cấp độ toàn cầu như giải Enduro World Series. 

Mang trong mình niềm tự hào của quốc gia, Magar hy vọng bản thân không chỉ là người đầu tiên đến từ Nepal mà còn là người châu Á đầu tiên giành được danh hiệu này.

Schusler nói: “Đạp xe địa hình là một trong những thứ có thể phá bỏ những rào cản văn hóa nhanh chóng. Tại đó, mọi người chỉ chia sẻ chung một niềm đam mê”

Mặc dù vậy, việc đi lại giữa Nepal đến các quốc gia Châu Âu vẫn còn là rào cản. Người Nepal khó có được thị thực để vào các nước phương Tây. Magar đang phải cố gắng thu thập lịch sử di chuyển đầy đủ và, với sự giúp đỡ của Pradhan, anh còn phải thành lập một tài khoản ngân hàng với số tiền cần thiết lên đến 15.000 đô la. Mọi thứ đều để phục vụ cho việc đăng ký xin thị thực đến Châu Âu và Mỹ, nơi anh có thể được đào tạo ở cấp độ cao hơn.

Magar nói: “Tôi thích mọi thứ về đạp xe địa hình. Khi tôi đạp xe, tôi quên đi tất cả những vấn đề và khó khăn trong cuộc sống của mình. Tôi cảm thấy trân trọng, biết ơn đối với thiên nhiên, con đường, chiếc xe đạp… những thứ đưa tôi đến được nơi mà tôi cảm thấy hoàn toàn tự do ”.

(*) Lượt dịch từ bài viết: This Self-Taught Nepali Mountain Biker Might Be Asia’s Fastest.

Chia sẻ bài viết:

Có thể bạn quan tâm

Bài viết tương tự

You cannot copy content of this page

Email is not Boring!

Đăng ký nhận những nội dung mới nhất về du lịch từ intoWild-Life mỗi thứ 6 hàng tuần. Những câu chuyện mới nhất, xu hướng mới và điều thú vị nhất về du lịch sẽ được gửi trực tiếp đến email của bạn. Bạn có thể “ngừng theo dõi” bất cứ lúc nào.

intoWild-Logo-02.png

Cảm ơn bạn đã đăng ký. intoWild sẽ cập nhật những nội dung mới nhất vào mỗi thứ 6 hàng tuần. Hãy giữ liên lạc và giờ bạn có thể tiếp tục trải nghiệm các nội dung khác trên blog.

Hoặc tìm kiếm các trải nghiệm mạo hiểm tại www.intoWild.travel